“Chú Hải………..con hỏi chú chuyện này nhé” Long hỏi một người đàn ông trung niên hơn 50 tuổi, thân hình vạm vỡ săn chắc, người xăm kín mít, gã là thầy dạy võ của cậu, trước kia là anh chị có máu mặt trong giang hồ nhưng sau chán cảnh chém gϊếŧ nên rút về ở ẩn.
“Chuyện gì?” Hải hỏi đệ tử của mình, gã vừa cho cậu nếm không ít đau khổ xong.
“Là thế này………con đối mặt với bọn đánh người thì không sợ chút nào, nhưng mà lúc gặp những kẻ gϊếŧ người thì con lại sợ lắm……” Long rất kính trọng những người thầy của mình cho nên với họ cậu sẵn sàng chia sẽ suy nghĩ trong đầu, đây cũng là lý do mà võ công của cậu tiến bộ như vậy.
“Haha……..nhóc con…………mới tí tuổi đầu đã gặp bọn gϊếŧ người à………….nghe này nhóc……….đánh nhau thì là do biết có thua cũng không chết, cùng lắm thì bị gãy chân, gãy tay gì đó thôi……….nhưng mà khi gặp những tên gϊếŧ người, lúc đó nhóc sẽ sợ……..chính là sợ chết đấy…………haha” Hải cười to nhìn Long nói.
“A………con hiểu rồi……….thì ra nỗi sợ của con chính là sợ chết……….phù” Long mở to mắt vì hiểu ra,đúng là những người từng trải họ nói một câu là trúng ngay vấn đề.
“Chú Hải……….có cách nào để con không sợ chết không?” Long ngây thơ hỏi.
“Cốc……….ngu này” Hải nghe Long hỏi cốc ngay vào đầu cậu một cái mạnh.
“Ui da………đau quá………..sao chú đánh con” Long xoa đầu hỏi.
“Chỉ có những đứa điên đứa khùng mới không sợ chết……còn lại người bình thường thì ai không sợ chết ………..hỏi ngu thì bị đánh chứ sao?” Hải cười.
Long nghĩ một hồi cũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651515/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.