“Không…….đừng mắng mẹ nữa…….không…..” Long giật mình tỉnh giấc trong cơn ác mộng, trong mơ cậu thấy mẹ bị ‘bà ngoại’ chửi rủa thậm tệ vì để cậu trốn đi…… 
‘Ô, đây là đâu’….. Long nhìn xung quanh căn phòng xa lạ mà cậu chưa bao giờ thấy, căn phòng nhỏ xí chỉ để được một cái nệm cậu đang nằm và áo quần ngổn ngang khắp nơi, mùi mồ hôi và ẩm mốc trong phòng làm cậu khó chịu. 
Long nhớ lại lúc được gã đàn ông kia bế lên xe thì cậu đã ngất đi, lắng nghe động tĩnh, hình như bên ngoài hình như có tiếng gã. 
“Alo……..được rồi…….tí nữa anh sẽ có hàng……yên tâm……..hàng ngon mà” 
“Cộp…… Hey nhóc…..sao rồi? Khỏe chưa?” Gã đàn ông mở cửa bước vào làm Long giật mình, bây giờ cậu mới nhìn rõ gã, gã cao tầm 1m75, da ngăm đen, tóc đuôi ngựa lãng tử và lông mày rậm trông ‘chất’ như mấy ca sĩ hát rock trên tivi. 
“Em……..em đang ở đâu?” Long rụt rè nói. 
“Tất nhiên là nhà anh rồi……..là đàn ông con trai mà sao như con gái thế……mạnh mẽ lên…….anh tên là Thiên, bọn nó thường gọi anh là Thiên điên……haha” 
“Vâng…..anh Thiên…….cảm ơn anh” Long rất lễ phép với Thiên, nếu đêm qua không có hắn thì cậu không biết sao nữa, xem ra hắn là người tốt. 
“Hắc hắc……cảm ơn thì không phải nói miệng là xong…….có muốn về nhà không?” Thiên nhìn vào ánh mắt đượm buồn của Long hỏi, thường ở độ tuổi này thì mấy thằng nhóc này thường phải có ánh mắt ranh mãnh sao lại có ánh mắt như một ông già đã trải qua đắng cay ngọt bùi như vậy được. 
“Em……….em không……….anh có việc gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651499/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.