"Chị Trấp Thủy, chị khóc ư?"
Cảnh Tiểu Lang ngồi dậy, không hiểu nhìn Nạp Lan Chỉ Thủy.
Cô đưa ra bàn tay nhỏ bé lau đi nước mắt nơi khóe mắt cho Nạp Lan Chỉ Thủy,
"Chị không sao... không sao."
Nạp Lan Chỉ Thủy khịt mũi, lấy sống tay lau nước mắt.
"Ô... Trong miệng có một cổ mùi máu tanh." Cảnh Tiểu Lang the lưỡi liếm khóe miệng,
"Máu?"
Ngón tay Cảnh Tiểu Lang chùi lên, đỏ như máu thịt.
"Chị Trấp Thủy, tay chị làm sao vậy?!"
Cảnh Tiểu Lang liếc thấy bàn tay bị vải gạc trắng băng lại của Nạp Lan Chỉ Thủy.
"Không sao..." Nạp Lan Chỉ Thủy cố ý đưa tay ra sau lưng, không để Cảnh Tiểu Lang nhìn thấy.
"Gạt người!"
Cảnh Tiểu Lang không thuận theo không buông tha, hai tay nắm lấy bàn tay Nạp Lan Chỉ Thủy,
"Có phải vừa rồi tại em?"
Cảnh Tiểu Lang đối với ký ức mới xong có chút mơ hồ, chẳng qua cô chỉ mơ hồ cảm thấy máu trên khóe môi là của Nạp Lan Chỉ Thủy.
"Tiểu Lang Lang, trước hãy nghỉ ngơi cho khỏe."
"Những chuyện khác không nên suy nghĩ nhiều."
Ánh mắt Nạp Lan Chỉ Thủy ảm đạm, né tránh ánh mắt Cảnh Tiểu Lang.
"Đừng đi! Chị Trấp Thủy!"
Cảnh Tiểu Lang bắt chặt lấy tay Nạp Lan Chỉ Thủy,
"Chị chỉ rời đi chút thôi, một lát sẽ trở lại bên cạnh em."
Nạp Lan Chỉ Thủy miễn cưỡng nặn ra nụ cười,
"Ưm... Tiểu Lang đợi chị."
Rốt cuộc Cảnh Tiểu Lang thả lỏng tay, ánh mắt lưu luyến nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-ngo-vao-trong-chen-mau/2478307/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.