AD: Cò Lười
Beta: Như Song
Sáng sớm hôm sau, tại bệnh viện... Tại khoa thần kinh...
"Alex, kết quả như thế nào rồi...??? Ngô Trác Thăng lo lắng nhìn vị bác sĩ trẻ tuổi đang cầm bảng báo cáo của Song Nhi, cũng là người bạn thân của anh vừa đi tu học ở Mỹ về.
"Trường hợp này rất hiếm gặp, nếu như là những bác sĩ thông thường họ sẽ không nhận ra được mà chỉ kết luận là bị bệnh rối loạn tri giác sinh ra ảo giác. Nhưng theo như tất cả những gì tôi có được thì tôi khẳng định cô bé hoàn toàn bình thường." Alex nói mang theo nét trầm tư làm tăng thêm sự lo lắng cho mọi người.
"Bình thường sao? Vậy cậu giải thích thế nào khi một người bình thường có thể tự cầm dao rạch tay mình, làm tổn hại đến thân thể mình chứ... Cậu giải thích xem... như vậy là bình thường sao???" Ngô Trác Thăng không thể giữ nổi thét ầm lên, bàn tay túm lấy cổ áo của Alex với vẻ mặt cực kỳ tức giận.
Alex nhẹ nhàng lấy tay mình hất tay Ngô Trác Thăng ra khỏi cổ áo của mình cất giọng nói: “Cậu có thể bình tĩnh nghe tôi nói hết được hay không?”
“Vậy cậu mau nói tôi biết chuyện gì đang xảy ra? Tại sao cậu nói Song Nhi không có bệnh, nhưng những biểu hiện của cô ấy sao lại giống với Hà phu nhân mẹ của Hà Phương đến vậy???”
“Theo như tôi suy đoán có lẽ Song Nhi đã bị người ta đầu độc bằng thuốc.”
“Đầu… độc… bằng… thuốc…?, thuốc… gì??? Có gì nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-lang-bat-duoc-tieu-bach-tho-chua-18/1895391/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.