Sáng hôm sau. 
Cô ngủ dậy, nhận ra mình ở nhà... đêm qua... 
“Em dậy rồi, có đói hay đau ở đâu không? “- Anh bên cạnh nhìn cô lo lắng hỏi, anh ngồi đây cả đêm để đợi cô dậy, sợ cô hốt hoảng và kích động nữa. 
Cô lắc đầu. Cô bước xuống giường, anh vội đỡ cô, ngốc này chân bị thương mà không nhớ. 
“Anh đỡ em vào phòng tắm”- Anh nói rồi đỡ cô vào phòng tắm. 
Sau khi vệ sinh cá nhân xong cô bước ra với bộ đồ mới, hôm qua anh đưa cô về nhà với bộ đồ của bệnh viện luôn mà. 
Anh lại đỡ cô đến giường, ngồi xuống. 
Đưa tay lên trán Song Nhi, đỡ sốt rồi.. cả đêm qua làm anh lo chết được. 
“Em đói không? Ăn cháo nhé? “- Anh vội hỏi. 
Cô lắc đầu, miệng cô không có cảm giác hay khẩu vị gì, cô không muốn ăn. 
Anh cau mày, không ăn sao? 
“Uống sữa nhé? “- Anh lại hỏi.. ít nhất cũng nên ăn hay uống gì chứ? 
Cô gật đầu. 
Anh mỉm cười rồi quay người đi xuống bếp. 
Cô ngồi đó, nhìn đống tài liệu bên cạnh, anh ngồi đây làm việc sao? Xem cô thế nào sao? Nhìn gương mặt anh có chút thiếu ngủ.. vì mình mà anh mới cực vậy, mình đúng là vô dụng mà. 
Ngô Mạn Mạn lúc này bước vào, thấy cô đã dậy vội đi lại hỏi. 
“Cậu sao rồi? “- Ngô Mạn Mạn lo lắng, cái người hậu đậu này làm Ngô Mạn Mạn cô lo lắng chết được mà. 
(@Tiểu Bạch Thỏ: Why có phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-lang-bat-duoc-tieu-bach-tho-chua-18/1895381/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.