“Tại sao em không chọn nghề khác? Em biết em chưa đủ tuổi mà làm nghề này rất mạo hiểm không? Thêm nữa đó là một cơn ác mộng với người chưa trưởng thành như em”- Ngô Trác Thăng nói một hơi,nhìn cô lúc này giống anh lúc xưa. Đâu ai biết,anh có chức Tổng Giám Đốc như bây giờ đã vượt qua bao nhiêu là khó khăn,gian nan.
Trước kia khó khăn,anh công việc gì anh cũng đã từng làm như: đi ăn cắp,buôn bán vận chuyển hàng cấm,nhặt rác, thuế lậu... nói chung cái gì anh cũng đã từng nếp và trải qua rồi. Nhưng đến phút 69 anh đã dừng lại,vì các công việc này đã lấn vào thì không thể đi ra,thêm nữa nếu anh bị bắt cô em gái nhỏ của anh - Ngô Mạn Mạn sẽ như thế nào? Nên Ngô Trác Thăng anh đã cố gắng,vươn lên tất cả và thành công như bây giờ. Nhìn cô gái nhỏ trước mặt đang rưng rưng nước mắt,anh cũng hiểu lòng nào. Cái tuổi 18 là tuổi trưởng thành của các cô gái mơ mộng,còn cô gái này. Chưa trưởng thành,suy nghĩ lại dại dột,nếu như cô không gặp anh,thì có lẽ bây giờ cô gái này đã bị các tên biến thái kia bán đi rồi huống chi bây giờ anh đã “ăn” cô rồi anh cũng nên phải có trách nhiệm với cô. Với cũng là cơn ác mộng tương lai sau này của cô.
“Mẹ tôi cần tiền phẫu,nếu nội trong ngày mai và mốt không có tiền,mẹ tôi sẽ...”- Cô không kìm được nước mắt mà rơi xuống,mẹ cô đang nguy kịch trong bệnh viện vậy mà bây giờ đây cô lại không có tiền để cứu mẹ,cô thật vô dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-lang-bat-duoc-tieu-bach-tho-chua-18/135164/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.