Công việc của Tấn Phong và Ngọc Trai khá thuận lợi, họ đã ký kết được nhiều hợp đồng với các đối tác lớn nhỏ thậm chí có người còn chủ động liên lạc như thể đã biết sẵn chuyến công tác của họ.
Trước lúc đi họ đã rất lo lắng cứ nghĩ chuyến công tác Quang Minh sắp đặt có thể là một cái bẫy nhưng thực tế lại thành công ngoài sức mong đợi. Những nghi ngờ trong lòng họ đã vơi đi rất nhiều.
Buổi tối hai người cùng nhau đi dạo bên Hồ Gươm. Hà Nội trời mát mẻ, từng làn gió mang hơi nước từ mặt hồ phả vào không khí, Ngọc Trai hít một hơi thật sâu rồi thở nhẹ cảm thán.
“Lâu lắm rồi mới trở lại thủ đô, thành phố khác xưa nhiều quá nhưng vẻ đẹp cổ kính vẫn vẹn nguyên như nhiều năm về trước. Tôi còn nhớ rất rõ lần đầu tiên ra Hà Nội được thưởng thức một que kem Tràng Tiền mà cứ ngỡ trên đời sẽ chẳng còn loại kem nào ngon hơn thế. Kem Tràng Tiền có một hương vị rất riêng mà bất cứ ai đã có dịp nếm thử sẽ chẳng thể quên.”
Bỗng Ngọc Trai nhìn về phía Tấn Phong, cô tò mò hỏi.
“Nghe nói cậu cũng xuất thân ở thành phố này vậy đã bao giờ thưởng thức kem Tràng Tiền chưa?”
Tấn Phong bật cười trong đau khổ, nét mặt nhăn lại rất thương cảm.
“Tôi làm gì có cái diễm phúc ấy. Tuổi thơ cơ cực nên một que kem cũng là điều xa xỉ.”
Ngọc Trai trầm mặt như hiểu ra mọi chuyện cô liền rủ Tấn Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-gia-va-cuu-non-oan-gia-ngo-hep/3476743/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.