Act 3 
Bận rộn một ngày, Hàn Trạc Thần đi ra khỏi cửa khách sạn. Gió lạnh phả vào mặt anh. 
“Ngài muốn đi đâu?” Lái xe hỏi. 
Anh bỗng nhiên không biết nên trả lời thế nào. 
Đi hội quán? 
Anh vừa nhìn thấy những cô gái ăn diện trang điểm đậm kia đã thấynhức đầu. Lần trước có một người phụ nữ rất đẹp, nũng nịu ngồi trên đùianh, khi đấy anh có loại cảm giác bị đàn bà… 
An Dĩ Phong nói anh nên đi bệnh viện, xem có phải có bệnh hay không. 
Anh nói, không phải anh không muốn, mà là sợ vào lúc sung sướng nhất, hưng phấn nhất đột nhiên phát hiện ra người phụ nữ trong lòng khôngphải cô ấy! Anh chịu đựng đủ cái loại trống rỗng sau khi phát tiết xongdục vọng này rồi. 
Trên thực tế, cũng là anh không muốn. 
Từng thử lên giường với người phụ nữ mình yêu thương nhất, từng thửthử cảm giác tình dục lên đến đỉnh được cô ôm hôn, được bàn tay ấm ápcủa cô vuốt ve trên cơ thể…. thì đàn bà có vóc người hoàn mỹ thế nàocũng đều không làm anh hướng tới được. 
Về nhà? 
Vừa nhìn thấy ghế sofa trống rỗng, đầu anh lại càng đau. 
Anh ngồi trên xe nhìn khách sạn sáng đèn rực rỡ, nhìn một đôi tìnhnhân ôm nhau mang theo nụ cười mơ màng đi vào khách sạn, anh chỉ có thểngồi trong xe nghe một bản nhạc dương cầm, hút một điếu thuốc. 
Anh có một khách sạn xa hoa như thế, có thể cho vô số người giữa đêm khuya có một căn phòng ấm áp. 
Anh còn có đủ chỗ ăn chơi, ví như quán massage, sòng bạc, club 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-duong-cam/1265696/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.