“Tối nay cậu có đến nhà hàng không?” Nhìn Khưu Dịch cất bánh kem và xe đạp, Biên Nam mới nhớ ra, vội hỏi.
“Đến chứ,” Khưu Dịch nhíu mày, “Hôm nay tôi đi làm như bình thường.”
“Hả?” Biên Nam nhịn không được kêu lên, “Cậu có lộn không!”
“Tôi không biết cậu sẽ tới,” Khưu Dịch trông có vẻ rất bối rối, lông mày nhíu chặt, “Làm sao bây giờ? Nếu không cậu về…”
“Cậu gạt tôi!” Biên Nam chỉ vào Khưu Dịch, ngắt lời cậu ta, chỉ hai cái rồi xoay người đi vào phòng bố Khưu, “Vờ vịt! Bình thường cậu nói chuyện làm gì mà lắm biểu cảm như vậy!”
Bố Khưu ở trong phòng xem đấu quyền anh, đang vung nắm đấm với TV.
“Chú!” Biên Nam đi vào đứng trước mặt bố Khưu, cũng vung nắm đấm với ông, “Con tới rồi.”
“Nghe thấy rồi, hét to đến nỗi cả hẻm cũng biết con đã tới.” Bố Khưu cười nói.
“Chú à, có phải tối nay Khưu Dịch nghỉ làm không?” Biên Nam hỏi.
“Đúng rồi, nghỉ làm, sinh nhật mà, nghỉ một ngày, nấu mì ăn,” Bố Khưu gật đầu, “Nhưng mà không biết con muốn tới, hôm nay chưa mua đồ ăn gì hết.”
“Không sao, đi siêu thị một chuyến là mua được rồi.” Biên Nam chạy ra khỏi phòng.
Khưu Dịch không ở phòng khách, Biên Nam vào phòng trong, thấy cậu ta đang thay quần áo.
“Biết ngay cậu gạt tôi mà, đồ thần kinh,” Biên Nam đi qua chọt eo Khưu Dịch hai cái, “Nhột chưa!”
Khưu Dịch chỉnh quần áo xong, quay đầu lại nhìn cậu: “Đã nói tôi không sợ.”
“Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-di-thanh-doi/1883879/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.