Cho đến khi về đến đầu ngõ, xuống xe, trả tiền taxi Đường Hinh vẫn còn bối rối, cô không hiểu vì sao thoáng một cái Leo lại thành Tống Hy, Tống Hy lại là Leo. Đường Hinh cứ thế bước đi theo bản năng cũng không nhìn thấy mình càng đi càng đi ra giữa đường.
“A…” – Đường Hinh ngạc nhiên bởi vì Tống Hy bỗng nhiên nắm lấy tay cô kéo mạnh làm cả người cô dựa vào ngực anh.
“Em đi đường kiểu gì vậy?” – Tống Hy tức giận buông tay Đường Hinh bỏ đi.
Đường Hinh mới biết khi nãy mình quá thất thần làm Tống Hy tức giận rồi, đúng thôi, từ lúc anh ấy về mình còn không nói được một câu “Chào mừng anh về nhà!” với anh ấy. Cảm thấy có lỗi, Đường Hinh liền đuổi theo Tống Hy đi phía trước, khẽ kéo vạt áo anh.
“Tống Hy, em xin lỗi. Chào mừng anh về nhà!” – Đường Hinh nói thật nhỏ.
Người nào đó đã nghe nhưng lại giả vờ “Gì? Em nói cái gì? Từ lúc nào em ăn nói nhỏ nhẹ vậy, từ sân bay về đây cũng hơn một tiếng rồi bây giờ em mới nói chào mừng anh à.”
“Em xin lỗi, nhưng là tại anh lừa em mà. Rõ ràng là Leo bây giờ lại thành Tống Hy. Anh thật sự là Tống Hy sao?” – Cô vẫn có chút khó tin.
“Không, Tống Hy anh trai em còn đang ở sân bay ấy. Mau ra đón anh ấy đi.” – Tống Hy nhịn cười.
“Hừ, anh lại lừa em. Không thèm nói chuyện với anh nữa.” – Lần này cô tức giận thật rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-den-roi/3005613/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.