Sau trận "đại chiến'' , dường như ai cũng mệt , Huy Hoàng ôm chặt lấy cô , ôm chặt tới mức nghẹt thở. Anh chìm vào giấc ngủ say , chỉ có duy nhất cô thức.
Cô nghĩ cô vẫn còn đang yêu anh chỉ vì cô quá ám ảnh quá khứ , cô chưa thể chấp nhận rằng cô chỉ yêu anh quá khứ chứ không phải anh hiện tại , cô phân vân không biết có phải bản thân đang lẫn lộn không ? Cô nghĩ mãi , nghĩ mãi , cô muốn có thời gian suy nghĩ , suy nghĩ xem thực sự bản thân có cần anh không hay cô đang ảo mộng thứ đã qua, thực ra , không có anh , 14 năm qua cô sống vẫn tốt , chỉ là ở đâu đó trong tâm trí cô vẫn còn vương mãi hình bóng chàng thanh niên 15 tuổi dắt tay cô đi học mà thôi.
Cô định bật dậy, Huy Hoàng lập tức ghì mạnh cô xuống.
"Dậy làm gì?"
"Tôi tưởng anh ngủ rồi ?"
"Cô nghĩ như thế nào về đề nghị làm người phụ nữ của tôi?"
Hoàng Vy đột nhiên cứng họng , cô suy nghĩ một hồi , bèn ấp úng
"Tôi không phải kĩ nữ , không có anh tôi vẫn sống tốt"
"Cô chê tôi?"
"Không phải , cơ bản là tôi không muốn ,tôi muốn tự do không ràng buộc về mặt tình cảm , vậy thôi"
"Cô nên nhớ , kể cả cô không làm , tôi vẫn ép được cô ngủ với tôi"
"Ừm , tùy anh , tôi không làm"
Nói xong , Hoàng Vy đứng dậy , cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-troi-buoc-dinh-menh/2718149/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.