"Bố mẹ em hay kể cả bố mẹ anh có cấm thì anh chỉ yêu em , hiểu không? em không cần phải động tay động chân gì trong mấy việc như thế này "
"Anh muốn công khai đến vậy?"
"Ừ"
Hoàng Vy nhìn người đàn ông trước mắt , đúng thật là cô không có gì để nói cả.
"Nhưng tôi chưa tin tưởng được anh"
"Lí do của em đấy à ? , chẳng phải công khai sẽ khiến em tin tưởng anh hơn sao?"
Hắn nói có lí quá , cô cũng không cãi lại được. Để làm dịu bầu không khí hiện tại , cô đành nhỏ nhẹ với hắn.
"Anh ngồi xuống"
"Không !"
"Tôi bảo anh ngồi tôi muốn nói chuyện"
Huy Hoàng ngoan ngoãn nghe lời theo.
"Anh có thể công khai , nhưng 1 tuần sau mới được"
"Tại sao?"
"Tôi chưa nói hết"
"Nói"
"Tôi cần có thời gian thích nghi với anh"
"Được, đúng 1 tuần , sau một tuần anh sẽ công khai , anh không cho gia hạn thêm thời gian đâu"
"Được được , thế giờ tôi ăn bằng gì đây?"
Đồ ăn ngổn ngang khắp nơi, trên tay giờ cô cầm đúng một cái dĩa , còn lại bung bét hết , hắn đúng là có tiền thích làm gì thì làm.
"Làm cái khác ăn"
"Đầu bếp đâu ? làm lại đi"
Trong lúc đó , anh ta lại dắt cô đi ra bên ngoài tòa lâu đài
"Đi đâu thế?"
"Đi chơi , đợi đồ ăn không có gì làm chán lắm"
...................
Sở Hà đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-troi-buoc-dinh-menh/2718093/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.