Lâm Thiên Phú nhất thời bị đau, hắn tức giận lập tức quay người ra phía cửa mà quát lớn: 
- "Là thằng nào?" 
Thế nhưng, hắn chưa kịp nhìn rõ mặt tên đàn ông đứng đối diện đã bị lãnh một cú đấm tàn khóc vào miệng. Cú đấm bất ngờ khiến hai chiếc răng cửa của hắn sắp lung lay, như thể muốn rơi ra khỏi bên ngoài. 
Chưa kết thúc tại đây, chàng trai tiếp tục dùng đôi chân dài miên man đạp mạnh lên bụng hắn. Bao nhiêu thức ăn chưa kịp tiêu hóa như muốn tuôn trào ra hết khỏi dạ dày của hắn. Hắn ôm bụng, nằm lăn lóc trên sàn nhà, kêu đau liên tục. 
- "Mày...mày là ai?" 
Hai con mắt Lâm Thiên Phú cũng bị người đàn ông đánh cho sưng tấy, hắn mắt nhắm mắt mở ngước lên nhìn chỉ thấy bóng dáng cao to chắn cả cánh cửa. 
Người đàn ông trực tiếp bước qua người Lâm Thiên Phú, anh ta chẳng mảy may quan tâm đến lời nói của hắn mà bước về chỗ Lâm Thiên Y đang đứng, nhẹ nhàng cởi chiếc áo vest đen của mình ra, khoác lên người cô. 
- "Hơ, là anh?" 
Lâm Thiên Y không ngờ lại gặp anh ở nơi này. Cô mở to đôi mắt long lanh nhìn thẳng vào gương mặt băng lãnh ấy. 
- "Tôi là Cố Nhậm Luân, sau này nếu như anh dám động vào cô ấy dù chỉ là một sợi tóc thì tôi sẽ băm nát anh ra thành trăm mảnh, anh nhớ đấy." 
Tang lễ của Lâm Lĩnh nhà họ Cố cũng có mặt. Trước đây, Cố Nhậm Thành cũng từng là người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-nhan-duyen/2779882/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.