Lâm Thiên Y vui mừng kích động đến nỗi ôm chầm Lâm Thiên Ân mà khóc nức nở. Người anh trai luôn luôn ở cạnh bảo vệ cô tránh khỏi mọi rắc rối trong Lâm gia, thế mà sang nước ngoài tận mấy năm trời. Lần gặp gỡ này khiến cô vui mừng mà rơi nước mắt.
Lâm Thiên Ân đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mượt của cô em gái bé bỏng này. Hiện tại cô đã là một thiếu nữ trưởng thành, dung nhan mặn mà, chỉ xa cô không lâu mà đến bây giờ trông cô đã trưởng thành, chín chắn hơn nhiều.
- "Em rất nhớ anh. Sau đến bây giờ, anh mới quay trở về chứ?"
Vừa nói, Lâm Thiên Y vừa vỗ vài cái lên vai anh, ý muốn trách móc rằng anh không giữ lời hứa rằng sẽ là người bảo vệ cô.
- "Anh còn nhớ khi trước anh đã hứa gì với em không?"
- "Tất nhiên là nhớ. Anh sẽ là người bảo vệ em đến suốt cả đời."
Lời anh nói đến bây giờ anh vẫn còn nhớ, chỉ khác một điều rằng lúc trước anh bảo vệ cô với tư cách là một người anh trai, còn bây giờ thì...
- "Nói cho anh biết, hiện tại em đang sống ở đâu?"
Lâm Thiên Y tường thuật lại mọi việc kể từ lúc anh đi du học, về những lần Lâm Thiên Phú nhiều lần gây khó dễ cho mẹ con cô và nơi mà cô đang sinh sống hiện tại. Ngừng một lát, cô lại kể cho Thiên Ân nghe chuyện cô gặp gỡ Cố Nhậm Luân ở bên đó. Sắc mặt của Lâm Thiên Ân lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-nhan-duyen/2779878/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.