Khi Cố Nhậm Luân tỉnh dậy thì trời đã rạng sáng. Anh quan sát xung quanh, trong đầu tự hỏi bản thân sao lại nằm ngủ ở trên sofa chứ, hơn nữa nơi này không phải nhà anh. 
Cố Nhậm Luân đôi mắt vẫn còn lim dim, anh ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, vô thức mà đi theo xuống tận bếp. 
Hiện tại, cả gia đình Lâm Thiên Y chuẩn bị ăn sáng. Cô và mẹ đang bận rộn nấu thức ăn, còn Lâm Thiên Khải thì chẳng thấy đâu. Một lúc sau, Cố Nhậm Luân bỗng chốc giật mình vì tiếng vỗ vai bất ngờ phát ra từ phía sau. 
- "Chào buổi sáng, anh rể." Lâm Thiên Khải gương mặt tươi vui đáp. Anh cố nhịn cười trước vẻ mặt mới thức dậy của Cố Nhậm Luân. 
- "Cậu vừa gọi tôi là gì?" Cố Nhậm Luân có chút bất ngờ trước sự trêu đùa từ Lâm Thiên Khải. Anh hoàn toàn không hiểu chuyện gì đã xảy ra vào tối qua thậm chí ngay cả việc anh dùng súng bắn vào chân Lâm Thiên Phú. 
- "Anh không nhớ mình đã làm gì vào tối hôm qua sao?" Vừa nói, Lâm Thiên Khải vừa liếc mắt nhìn về phía Lâm Thiên Y đang nấu buổi sáng như có ẩn ý gì đó. Lúc này, trong đầu Cố Nhậm Luân nảy sinh ra nhiều suy nghĩ. Chẳng lẽ, hôm qua giữa anh và cô đã phát sinh quan hệ cho nên Lâm Thiên Khải mới gọi anh là "anh rể." 
Lâm Thiên Y nhanh chóng dùng vá múc canh gõ nhẹ lên đầu đứa em trai tinh nghịch Lâm Thiên Khải nói: 
- "Em đừng trêu chọc người ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-nhan-duyen/2779867/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.