Cuối cùng cũng kết thúc một ngày dài ở Nhật Kim, sau khi bàn giao lại mọi thứ cho trợ lí Hà Ôn Kỷ, Cố Nhậm Đức cảm thấy bản thân giảm bớt gánh nặng một phần nào. Anh đi thẳng về phía bãi đỗ xe, ấn nút mở cửa, sau đó lái xe trở về nhà. Đang đi được một phần ba đoạn đường, Cố Nhậm Đức trông thấy Âu Khả Mẫn đang đứng đợi ở trạm xe buýt, vẻ mặt có vẻ sốt sắng dường như đợi mãi vẫn chưa bắt được xe. Cố Nhậm Đức lái xe lại gần phía cô, anh hạ cửa kính hỏi:
- "Trời sắp tối rồi, cô có cần tôi đưa về không?"
Âu Khả Mẫn nghe những lời nói thốt ra từ anh, lập tức vui mừng như được mùa, gật đầu cảm ơn anh rối rít, sau đó ngồi vào ghế sau. Để xua tan không khí tĩnh lặng, tuy là người khá trầm tính nhưng Cố Nhậm Đức cũng cố bắt chuyện. Dù gì đi nữa, anh cũng là phó giám đốc của tập đoàn lớn. Việc hiểu rõ về nhân viên của mình sau này sẽ tốt hơn. Âu Khả Mẫn cũng không ngại khi kể về gia đình mình. Cô xuất thân trong một gia đình nhỏ ở nông thôn, vì muốn kiếm thêm thu nhập để trang trải học phí cho đứa em trai học xa nhà cho nên đã cố gắng học thật giỏi, may mắn được chọn vào Nhật Kim làm thực tập. Ước mơ của cô sau này chính là trở thành nhân viên chính thức của Nhật Kim.
- "Chỉ cần cô làm tốt công việc, tôi tin cô có thể thực hiện được ước mơ của mình."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-nhan-duyen/2779861/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.