Kể từ sau hôn lễ diễn ra, Lâm Thiên Ân cứ giam mình trong phòng. Vì Lâm gia hiện tại chỉ có anh và gia nhân trong nhà, còn Trần Tú Anh mãi bận chăm sóc Lâm Thiên Phú ở bệnh viện nên ít khi về nhà. Hiện tại, anh thấy bản thân thật cô độc. Mặc dù nhận được sự quý mến của tất cả mọi người, nhưng người khiến anh cảm thấy bản thân không đơn độc trên cõi đời này không ai khác chính là Lâm Thiên Y. Bây giờ cô đã kết hôn, trở thành người phụ nữ của người khác, bảo sao anh không đau lòng.
Gia nhân trong nhà ai nấy đều sợ hãi trước sự thay đổi bất thường từ Lâm Thiên Ân. Anh trở nên cáu gắt, la mắng khi có người gõ cửa mang thức ăn đến phòng anh. Bọn họ vì sợ hãi nên chỉ để ở phía bên ngoài.
Lâm Thiên Ân ngồi trên giường, mái tóc nếp nào theo nếp đó thường ngày giờ đã rối tung, chiếc áo sơmi trên người cũng xộc xệch. Ánh mắt anh đượm buồn, bên trong nổi lên nhiều tia máu đỏ. Một hàng nước mắt bất giác rơi, chảy dọc xuống trên gương mặt vuông vóc của anh.
Lâm Thiên Ân đưa tay vơ lấy chai rượu đang ở trên bàn uống cạn một hơi. Anh đã uống tận 8 chai để mà quên đi người con gái ấy. Nhưng chẳng hiểu sao, càng uống, anh lại càng nhớ đến cô nhiều hơn. Mãi một lúc sau, Lâm Thiên Ân đã ngủ say từ khi nào.
Hạ Phương Trinh cùng với Lâm Thiên Khải đang hái rau ngoài vườn thì thấy chiếc xe hơi màu đen dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-nhan-duyen/2779843/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.