Ngày hôm sau, tại tập đoàn Nhật Kim....
Vu Ngữ Âm quỳ rạp trước mặt Cố Nhậm Đức. Anh chau mày, tâm trạng vô cùng tức giận. Người mà Nhật Kim tín nhiệm lại có mưu đồ muốn hủy hoại thanh danh của anh. Như lần trước đã nói với Hà Ôn Kỷ, nếu tìm ra được kẻ đứng sau, anh sẽ không tha. Vu Ngữ Âm nước mắt ngắn dài, khóc lóc van xin:
- "Phó tổng, tôi trẻ người non dạ, không biết hậu quả, xin anh tha thứ cho tôi. Anh có thể bắt tôi làm gì cũng được, miễn là đừng sa thải tôi."
- "Tha thứ sao? Nếu như tất cả nhân viên ở đây đều làm sai và được tôi tha thứ, vậy thì còn gì là phép tắc."
Cố Nhậm Đức vẻ mặt cương quyết. Khác với anh thường trước khi mới vào đây làm việc, càng ngày Cố Nhậm Đức càng có khí chất của một phó giám đốc. Anh gọi trợ lí Hà Ôn Kỷ lại gần và nói:
- "Sa thải Vu Ngữ Âm khỏi Nhật Kim. Ngoài ra, phong sát, không cho cô ta đến công ty khác làm việc."
- "Cái gì?"
Vu Ngữ Âm há hốc mồm. Phong sát? Chẳng khác nào lấy dao đâm thẳng vào tim cô ta. Cố Nhậm Đức ngày càng máu lạnh, khí chất không thua gì Cố Nhậm Luân. Trước khi bị bảo vệ đưa ra ngoài, Vu Ngữ Âm không quên trừng mắt nhìn về phía Âu Khả Mẫn, cô ta nhất định sẽ ghi nhớ ngày hôm nay.
Sau khi giải quyết mọi việc êm xuôi, Cố Nhậm Đức đứng trước mặt tất cả mọi người, dõng dạc tuyên bố, trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-nhan-duyen/2779837/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.