Lâm Thiên Ân dạo gần đây tính khí có chút nỏng nảy, dễ bất đồng, tất cả gia nhân trong nhà đều sợ khi thấy mặt anh. Tất cả mọi chuyện này đã được thu vào tằm mắt của Lâm Thiên Phú. Hắn sớm biết anh có tình cảm với cô, chỉ là không dám thổ lộ, một phần là vì vai vế trong nhà. Dù cho người ngoài bảo rằng họ là anh em, yêu nhau sẽ loạn luân, nhưng bản thân Lâm Thiên Phú không nghĩ vậy. Chỉ cần người mà hắn thích, hắn sẽ làm mọi chuyện để có được người con gái đó. Hắn không ngu ngốc giống như Thiên Ân.
Phòng riêng của Lâm Thiên Ân...
Lâm Thiên Phú gõ cửa mãi mà chẳng có người đi ra mở cửa, hắn bảo người hầu đưa chìa khóa dự phòng, tự nhiên mở cửa bước vào.
Trước mặt là một chàng trai với vẻ mặt rủ rượi, gương mặt đã bắt đầu mọc lên ria mép đang ung dung uống rượu.
- "Không ngờ chỉ sau khoảng thời gian không gặp, đứa em trai của anh đã thành ra nông nổi này."
Lâm Thiên Phú bước đi chập chững, hắn chậm rãi tiến về phía trước, giọng điệu có chút châm chọc.
- "Anh khỏe lại rồi sao?"
Lâm Thiên Ân vẫn ung dung ngồi ở đó, hờ hợt đáp.
- "Em đúng là quá ngốc nghếch. Vẫn có thể trơ mắt đứng nhìn người mà mình yêu hạnh phúc bên cạnh người con trai khác."
Lâm Thiên Ân nghe thấy thế liền đứng dậy đi về phía Lâm Thiên Phú.
- "Anh nói vậy là sao?"
Chẳng phải em rất yêu Thiên Y sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-nhan-duyen/2779825/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.