Lạc Thu Tử ngồi trên xích đu ở ngoài sân trầm ngâm, suy tư, lúc này mọi người ai nấy đều đã ở trong phòng bầu không khí vô cùng tĩnh lặng, cô thả hồn theo những dòng suy nghĩ thì bỗng có tiếng nói cất lên khiến cô giật mình hoàn hồn, là giọng của Đỗ Minh Ngạn, Lạc Thu Tử đưa mắt nhìn anh không nhanh không chậm cất giọng:
“Tại sao em lại ngồi ở đây? Sao không vào phòng nghỉ ngơi đi?”
“Chỉ là em muốn một mình yên tĩnh một chút.” Lạc Thu Tử khẽ lắc đầu cười nhẹ, nhìn thấy anh cô chợt cảm thấy lưu luyến không muốn đi nữa.
Đỗ Minh Ngạn gật gù cố giữ khoảng cách nhất định với Lạc Thu Tử tránh cô hiểu lầm, anh nở một nụ cười ấm áp nói: “Vậy anh đi vào trước đây.”
“Khoan đã.” Đỗ Minh Ngạn vừa cất bước đi thì Lạc Thu Tử đã đứng bật dậy gọi anh đứng lại, anh xoay người nâng mày nhìn cô, cô chậm rãi nói: “Em có chuyện muốn hỏi anh.” Đỗ Minh Ngạn im lặng chờ đợi câu hỏi từ phía của Lạc Thu Tử, cô mím môi chần chừ vài giây rồi cất tiếng hỏi: “Có phải…có phải người mà anh thích là Huệ Di không?” Đây là điều mà cô luôn muốn hỏi anh mặc dù trong lòng cô đã có câu trả lời cho mình rồi.
“…” Đỗ Minh Ngạn đứng hình, sững sốt một lúc, tại sao Lạc Thu Tử lại nhận ra chứ? Anh thể hiện quá lộ liễu rồi sao? Anh vẫn đối xử với Đỗ Huệ Di một cách bình thường nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-chuyen-dinh-menh/2124687/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.