Đỗ Huệ Di cùng mọi người ăn trưa tại một nhà hàng sang trọng, trong lúc đợi đồ ăn được mang lên mọi người cùng nhau bàn bạc về chuyện tìm kiếm người giữ mảnh bản đồ thứ ba cũng là mảnh bản đồ cuối cùng, Trịnh Xuyên nghiêm túc, chậm rãi lên tiếng nói với Đỗ Huệ Di:
“Tiểu Di! Trước mắt chúng ta phải tập hợp lại tất cả thuộc hạ của Trương gia còn về chuyện mảnh bản đồ chú sẽ cho người gấp rút điều tra nhưng hiện tại e là sẽ mất một chút thời gian bởi vì thế lực của chúng ta ở đây và những nước ở Châu Âu không có lớn mạnh.”
Cô gật nhẹ đầu hiểu rõ chuyện này, tuy lúc trước và bây giờ không lớn mạnh nhưng sau này cô nhất định sẽ khiến cho thế lực Trương gia đứng vững ở Châu Âu, Đỗ Huệ Di khẽ chau mày khi nghe Trịnh Xuyên bảo phải tập hợp lại tất cả thuộc hạ lúc trước của Trương gia, làm sao có thể tập hợp lại được chứ? Cô cảm thấy khó hiểu, thắc mắc hỏi ông:
“Chú Xuyên! Chúng ta làm sao có thể tập hợp mọi người lại được chứ? Chúng ta đâu có biết bọn họ đang ở đâu.”
“Chuyện này thì cháu cứ yên tâm, năm đó sau khi ba cháu mất chú đã bảo mọi người giải tán rời khỏi Trương gia, trước khi tất cả mọi người giải tán thì đã cùng nhau tạo ra một dấu hiệu để sau này dễ liên lạc với nhau hơn, dấu hiệu chính là mặt sợi dây chuyền mà cháu đang đeo, phần đáy của chiếc rương có hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-chuyen-dinh-menh/2124677/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.