Đỗ Minh Ngạn, Lạc Thu Tử cùng Trịnh Xuyên nhìn thấy Đỗ Huệ Di bước xuống lầu liền vội tiến nhanh đến, Đỗ Minh Ngạn cất giọng hỏi cô: “Tiểu Di! Sao em tìm lâu quá vậy? Em đã tìm thấy Lion rồi sao? Mọi người đang định lên tầng hai tìm em đấy.”
Đỗ Huệ Di khẽ gật đầu nói: “Em đã tìm được Lion rồi cũng đã nói chuyện với anh ta, ngày mai chúng ta sẽ quay lại đây tìm anh ta.”
“Tên Lion ấy dễ nói chuyện như vậy sao?” Đỗ Minh Ngạn cau mày nghi hoặc, anh không tin Lion là người có thể dễ nói chuyện, bàn bạc như thế.
Đỗ Huệ Di chưa kịp trả lời thì Lion từ trên lầu bước xuống đi về phía của cô nở một nụ cười gian tà, khẽ nói: “Tôi mong cô cũng hãy về suy nghĩ về lời đề nghị của tôi, tôi rất mong chờ vào câu trả lời của cô vào ngày mai.”
Người của Lion chạm nhẹ rồi lướt ngang qua Đỗ Huệ Di cô ngay lập tức dùng tay phủi phủi, lườm lườm Lion, Lạc Thu Tử bước đến gần Đỗ Huệ Di: “Tiểu Di! Anh ta đề nghị với cậu chuyện gì thế? Sao tớ cảm thấy tên Lion này hình như đang có ý đồ xấu với cậu vậy?”
“Cậu đoán đúng rồi đấy, tên Lion nói rằng nếu như muốn anh ta giao mảnh bản đồ ra thì tớ phải ngủ với anh ta một đêm.” Đỗ Huệ Di gật gù không nhanh không chậm đáp lại.
“Cái gì? Tên khốn đó, hắn dám mở miệng đề nghị với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-chuyen-dinh-menh/2124675/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.