Trịnh Châu bước đến gần Đỗ Huệ Di, Đỗ Minh Ngạn và Trịnh Xuyên vừa tới gần cô đã cảm nhận được Trịnh Châu xuất hiện với ý đồ không tốt, chắc chắn là đang có mưu tính trong đầu rồi. Trịnh Châu cười cười nhìn Trịnh Xuyên rồi lên tiếng: “Anh Xuyên! Lâu ngày gặp lại anh có cần phải cau có, khó chịu như thế với tôi không? Dù nói thế nào chúng ta cũng là anh em họ với nhau.”
Anh em họ? Trịnh Châu? Trịnh Xuyên? Tại sao cô lại không phát hiện ra chứ? Thật không ngờ Trịnh Xuyên và Trịnh Châu lại anh em họ, một người phong độ, trầm tĩnh, một người thì mưu mô, xảo quyệt đúng là không ngờ đến. Trịnh Xuyên vốn dĩ đã không thích người em họ này, từ trước đến giờ hai người vẫn luôn là đối thủ của nhau, ông nhìn Trịnh Châu với ánh mắt sắc lạnh hỏi:
“Rốt cuộc cậu có ý đồ gì đây? Đừng vòng vo nữa, tại sao lại nghe lén chúng tôi nói chuyện?”
Trịnh Châu nhếch môi cười gian xảo, hai tay đút vào túi quần, liếc mắt nhìn Đỗ Huệ Di, đôi mày nâng lên tỏ vẻ ngạc nhiên: “Đây chẳng phải là trợ lý riêng của chủ tịch Tần sao? Sao cô cũng đứng ở đây vậy? Cô và anh họ của tôi có quen biết với nhau sao?” Ông quay sang nói với Trịnh Xuyên: “Lúc nãy tôi thấy anh đứng ở đây nên có ý định qua chào hỏi một tiếng nhưng không ngờ lại vô tình biết trợ lý Lạc đây là tay trong của anh.”
Đỗ Huệ Di chau mày, gương mặt càng lúc càng khó coi, trừng trừng mắt lên tiếng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-chuyen-dinh-menh/153011/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.