Đợi Đỗ Huệ Di lấy lại bình tĩnh không còn khóc nữa, Đỗ Minh Ngạn mới quay trở lại ghế ngồi, gương mặt trở nên khá nghiêm túc hỏi cô: “Tiểu Di! Có phải em đã biết hung thủ hại chết ba chính là ai đúng không? Còn nữa sợi dây chuyền em vẫn còn giữ trong tay chứ?”
Đỗ Huệ Di gật đầu, tất nhiên là cô biết hung thủ là ai rồi: “Sợi dây chuyền vẫn còn trong tay của em còn về hung thủ em nghĩ chắc anh cũng đã biết đó là ai rồi đúng không?”
“Đúng vậy, nếu nói như thế thì mục đích của em vào Tần thị chính là tiếp cận Tần Đình Danh để trả thù sao?” Đỗ Minh Ngạn khẽ cau mày, nếu như làm việc bình thường thì sẽ không có gì đáng lo ngại nhưng đây là trả thù trong lòng anh bỗng dâng lên một sự lo lắng khó tả, Tần Đình Danh là người như thế nào không ai có thể biết rõ chỉ biết Tần Đình Danh là người rất vô tình, lãnh khốc, chỉ cần xảy ra một chút sơ suất thì e rằng Đỗ Huệ Di sẽ gặp nguy hiểm: “Cũng may là em lấy tên Lạc Thu Tử để làm việc ở Tần thị, nếu không thì…”
“Tần Đình Danh đã biết em là Đỗ Huệ Di rồi.” Chỉ một câu nói liền khiến cho Đỗ Minh Ngạn giật thót mình, sững sờ một lúc, anh vội vàng hỏi cô: “Vậy anh ta có phản ứng như thế nào? Em có bị anh ta nghi ngờ gì không?”
Cô khẽ lắc đầu, không những không bị nghi ngờ mà cô còn được Tần Đình Danh chăm sóc, chiều chuộng, nói cách khác chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-chuyen-dinh-menh/153009/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.