Ăn xong, Đỗ Huệ Di đứng dậy định dọn dẹp bát đĩa đi rửa thì Tần Đình Danh đứng dậy lên tiếng: “Em không cần phải dọn dẹp đâu, ngày mai sẽ có người đến dọn, em hãy đi nghỉ ngơi đi.”
“Không cần đâu, để tôi dọn là được không tốn nhiều thời gian.” Đỗ Huệ Di cười nhẹ, mang bát đĩa đi vào bên trong bếp để rửa.
Tần Đình Danh im lặng dõi theo bóng lưng của Đỗ Huệ Đi đang từng bước đi vào trong nhà bếp, anh thật sự không thể im lặng được nữa, không muốn cô dùng thân phận của người khác đứng trước mặt của mình, anh muốn cô là Đỗ Huệ Di.
Đang đứng rửa bát, Đỗ Huệ Di chợt sững người lại, mắt trợn ngược khi có một cánh tay cứng rắn vòng qua eo ôm chầm lấy mình, Tần Đình Danh mấp máy môi, khẽ nói vào tai của Đỗ Huệ Di, giọng nói có chút nghẹn ngào, kích động: “Anh đã biết em chính là Đỗ Huệ Di. Tại sao em lại không nói cho anh biết em chính là Tiểu Di chứ? Em thừa biết anh luôn mong mỏi, tìm kiếm cơ mà, tại sao em lại giấu anh chứ?”
Đỗ Huệ Di cắn chặt khóe môi, hai bàn tay trong nước bỗng siết lại, cô hít thở một hơi thật sâu, rửa sạch xà phòng trên tay rồi quay người lại nhìn thẳng vào mắt của anh, mỉm cười như không nói với anh: “Nếu như anh đã biết rồi thì em không cần giấu nữa, đúng vậy, em chính là Đỗ Huệ Di, sở dĩ em không nói cho anh biết ngay từ đầu là bởi vì em không có can đảm đối diện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-chuyen-dinh-menh/153006/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.