Hôm nay là cuối tuần, Đỗ Huệ Di không làm việc nên cô cũng không thể hỏi Tần Đình Danh, chỉ đành đợi đến ngày thứ hai đi làm rồi hỏi anh về chuyện của tập đoàn Mạc thị vậy, cô ngồi dậy lấy dây buộc tóc buộc tóc mình cao lên, tiến đến tủ quần áo lấy quần áo vào trong phòng tắm.
Tại một căn nhà hoang, một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, gương mặt gầy gò, xanh xao đầy vẻ dữ tợn, đập vỡ ly nước trong tay, quát lớn: “Mẹ kiếp! Không thù không oán, tự nhiên lại thành ra thế này.” Người đàn ông quăng một đôi mắt lạnh lẽo, sắc bén nhìn Mạc Kiều Nhiên đang sợ hãi, co ro đứng trong góc: “Mày có đắc tội gì với Tần Đình Danh không đấy? Nếu không sao đột nhiên Tần Đình Danh lại khiến cho Mạc gia chúng ta thành ra thế này.”
Mạc Kiều Nhiên lắc đầu, nếu cô biết thì nói làm gì chứ, đùng một cái cô mất hết tất cả mọi thứ, bây giờ phải sống ở một căn nhà hoang dơ bẩn, ăn uống không đầy đủ, thật sự là không thể chịu đựng được: “Con không biết, tuy Tần Đình Danh không ưa con có thể nói là ghét nhưng con nghĩ không đến mức hại Mạc gia chúng ta thành ra như thế.”
Mạc Dương Lâm hừ lạnh một tiếng, vốn dĩ ông muốn con gái của mình tiếp cận rồi ở bên cạnh của Tần Đình Danh với tham vọng là Tần thị và tất cả mọi thứ ở Tần gia nhưng bây giờ không những không có gì lại đột ngột mất tất cả, đúng là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-chuyen-dinh-menh/153002/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.