Tan làm, Đỗ Huệ Di đi đến nhà hàng mà Lạc Thu Tử đã hẹn, vẫn là chỗ ngồi cũ vừa ngồi xuống Lạc Thu Tử đã phát hiện mắt c của Đỗ Huệ Di hơi sưng còn đỏ hoe nữa, cô nhíu chặt đôi mày cất giọng hỏi: “Tiểu Di! Cậu đã khóc sao?”
“Làm gì có chứ, tớ đâu có khóc đâu.” Đỗ Huệ Di lắc đầu, nở nụ cười nhàn nhạt, lãng sang chuyện khác: “Thu Tử! Cậu có biết hôm nay tớ đã gặp ai không? Tớ đã gặp lại anh chàng mà chúng ta đã từng gặp lúc trước đó, cậu không ngờ được đâu thì anh ta là giám đốc của tập đoàn Trịnh thị tên là Alan.”
“Thật sao? Anh ấy còn trẻ như vậy mà đã làm giám đốc rồi sao?” Lạc Thu Tử trở nên thích thú, vui vẻ vô cùng. Đỗ Huệ Di gật nhẹ đầu, mỉm cười nói: “Chẳng phải cậu đang tìm việc sao? Cậu hãy đến Trịnh thị xin thử đi.”
Lạc Thu Tử rụt rè, khẽ lắc đầu nói với Đỗ Huệ Di: “Tập đoàn lớn như Trịnh thị ta thấy e là không vào được đâu.”
“Cậu không thử thì làm sao biết, cậu và tớ cùng là những học sinh giỏi nhất của đại học Pháp tớ vào làm được thì chắc chắn cậu cũng sẽ không có vấn đề gì.” Đỗ Huệ Di ngay lập tức đáp lại, nhiều lúc cô thật sự rất nghi ngờ Lạc Thu Tử và Lạc Thu Thủy có phải là chị em sinh đôi với nhau không, ngoại trừ gương mặt giống nhau thì tính cách hoàn toàn khác, một chút cũng không giống.
“Để tớ thử xem sao.” Lạc Thu Tử khẽ gật đầu đồng ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-day-chuyen-dinh-menh/152994/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.