Hana: Đọc chương này có một đoạn cuối mọi người nên cẩn thận một chút, đọc đi để hiểu vì sao Thú ca lại có thể biến thái cỡ đó… đối đầu với tập đoàn biến thái phúc hắc… hờ hờ.. quá ba chấm
Tôi căm tức nhìn Lã Vọng Thú, cho dù giống có kém một chút, anh ta tốt xấu gì cũng nên cho tôi cái dây cương tốt chứ, cứ như thế mà đưa tôi tới gặp người lớn sao. {Hana: cái câu giống kém và dây cương tốt, ý bạn Gà muốn nói là, dù bạn ấy có không tốt nhưng cũng nên cho bạn ấy chỉnh trang lại bề ngoài cho đẹp mã một tí á hí hí, con dâu xấu đi gặp cha mẹ chồng mà}
"Không sao." Anh cười, ở bên tai tôi thấp giọng nói "Với tiêu chuẩn của em, đã rất chính thức."
Tôi nuốt nước miếng, dưới chân như có lửa đốt, đối với hai người đang ngồi ngay ngắn trên sô pha hơi cúi người "Cháu chào bác trai, bác gái."
Hai người trên sô pha đứng lên, "Được được, nhanh lại đây ngồi đi."
Tôi cứng người, ngẩng đầu, mỉm cười, cất bước, hùng dũng oai vệ đi đến, nhắm thẳng sô pha, ngồi xuống, cả người không được tự nhiên.
Lã Vọng Thú cũng đi đến ngồi cạnh tôi, mở miệng nói “Ba mẹ đã gặp qua, cô ấy là Lục Tiểu Kê.”
Mẹ Lã Vọng Thú nói trước “Tiểu Kê, tên thật đặc biệt.”
Tôi gật đầu cười theo, tên của con dì cũng không kém a.
“Đừng căng thẳng quá, chỉ là nói chuyện vui thôi.” Cha Lã Vọng Thú nói.
“Vâng vâng..” Tôi mím môi nghiêm túc gật đầu, trong lòng lúc này giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-cuoi-ngua-tre-toi/466806/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.