Chương 2
Rượu không say là người tự say, sắc không mê là người tự mê.
Nói tôi uống nước lọc cũng say thì đúng là nói nhảm, có điều quán bar này cũng không tệ, tôi muốn nước lọc cũng cho, tôi cũng chưa thấy giá nước sôi trong menu a.
Nếu người nào đó chạy vào McDonald muốn ăn lưng gà, tôi nhất định sẽ mắng anh ta ngu đần, nhưng tôi đến quan rượu vào uống nước lọc, lại không bị người ta mắng a.
Người đàn ông trẻ tuổi rốt nước cho tôi cười nói “Hình như người không được như ý hôm nay hơi nhiều a…”
Cái rắm… Trong lòng tôi âm thầm mắng một câu, bà đây cũng không có không được như ý, cũng không có thất tình, tôi chỉ là trông thấy người đàn ông mình thầm mến đi cùng người con gái khác, thế thôi.
Tôi sẽ không chỉ vì tiểu thụ kia mà kích động, tôi là ai chứ, là thiên hạ đệ nhất Lục Tiểu Phụng, em gái là Lục Tiểu Kê, Lục Tiểu Phụng giờ đang tắm gió xuân, còn Lục Tiểu Kê tôi chẳng nhẽ không kiếm được một người đàn ông điềm đạm hay sao?
Khi tôi uống đến chén thứ năm, đứng mạnh lên, sau đó thật nhanh ngồi trở lại, tôi nghe thấy tiếng nước đang ọc ọc trong bụng tôi, tôi nghĩ lại mới nhớ ra mình chưa ăn cơm, có vẻ dạ dày lúc này đã thành một cái túi nước, tôi khẽ nấc, lấy ví vỗ vỗ vào quầy bar nói “Tính tiền.”
Nhân viên phục vụ cười nói “Tiểu thư, nước lọc không tính tiền.”
Tôi gật đầu, được, nước lọc không tính tiền, vừa hay, tôi không có tiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-cuoi-ngua-tre-toi/466775/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.