Trong phòng tràn ngập hương vị dịch thể, hai người cùng nhau không nói gì, giữa lúc ngắn ngủi lặng yên, Kiếm Các cực lực muốn tìm kiếm đề tài, hắn muốn biết, Cát Tường vì cái gì một lần lại một lần cùng mình làm??
Ngay trước khi Kiếm Các mở miệng, di động Cát Tường vang lên thanh âm kỳ quái “Ngu ngốc, còn không mau tiếp điện thoại của ta.”
Cát Tường lão sư đang ở hút thuốc phủ thêm áo sơmi, cầm lấy di động, ngữ điệu thường thường châm chọc Kiếm Các nghe được không giống nhau, giờ phút này tiếp nghe điện thoại thanh âm Cát Tường có vẻ phá lệ dịu dàng.
“Là ngươi nha?? Ta vừa mới còn muốn gọi điện thoại cho ngươi đó, hiện tại?? Ta còn đang ở trường, 7 giờ gặp ở chỗ cũ đi?? Biết rồi, ta sẽ dẫn ngươi đi ăn bánh ngọt Hắc Lâm ngươi thích, hảo,88.”
Ngắt điện thoại, Cát Tường xoay người nói với Kiếm Các:“Ta hiện tại có chuyện, ngươi đi nhanh đi.”(xin phép, em muốn vả vỡ mồm anh)
Cùng vừa mới nãy hoàn toàn khác nhau, giờ phút này Cát Tường, dùng thái độ cùng ngữ khí lạnh như băng, rõ ràng lạnh lùng kia đâm bị thương tâm Kiếm Các.
Kiếm Các lung tung mặc xong quần áo “Biết rồi, thèm vào, chỉ xong là đã kêu ta biến đi, ngươi là đồ sắc lang lão sư, ta ghét nhất bị ngươi lôi lôi kéo kéo.”
Tâm tình nói không nên lời là như thế nào, Kiếm Các rống to đi ra,“Dù sao ngươi chính là chán ghét ta a, ta là quỷ cưỡng gian mà ngươi chán ghét, hiện tại quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-con-ngoan-ngoan-mo-chan-ra/2217144/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.