Sáu năm chờ đợi để tiến thêm một bước đến mối quan hệ yêu đương, kết quả lại bị Mạc Nhiên Nhiên cho vào ngăn tủ, Từ Tuấn Vỹ không hài lòng ra mặt trước những ý nghĩ vô lý của cô. 
"Hẹn hò với anh, em mất mặt lắm sao?" 
"Không phải, chỉ là chưa đến lúc thích hợp để cho bố mẹ biết" Mạc Nhiên Nhiên khổ tâm giải thích, cô không thể nào nói cho Từ Tuấn Vỹ biết mẹ cô trước đây đã thẳng thắng nói với cô, bà không muốn cô tiến tới với anh vì gia đình anh phức tạp. 
Bố mẹ Từ Tuấn Vỹ ly hôn, anh trai theo bố, anh theo mẹ, mẹ anh lại không giàu có hay quyền cao chức trọng, anh luôn ở trong tư tưởng gánh vác gia đình che chở cho mẹ. Mọi chuyện càng trở nên tệ hơn khi Từ Tuấn Vỹ và mẹ anh chuyển nhà đến không lâu thì bố anh đến muốn giành quyền nuôi dưỡng anh, vì thương mẹ anh đã trở mặt với bố, mẹ Mạc Nhiên Nhiên tận mắt chứng kiến nên không mong con gái mình sẽ gả vào một gia đình rối loạn như vậy. 
Từ Tuấn Vỹ không nói gì, anh đứng dậy xoay người ra cửa ban công về phòng, đi được vài bước Mạc Nhiên Nhiên đã níu tay giữ anh lại. 
"Anh đừng giận, đợi một thời gian nữa hãy cho người lớn biết được không?" 
Từ Tuấn Vỹ không đáp hất tay Mạc Nhiên Nhiên ra, anh đi thẳng một mạch trèo ban công trở về phòng đóng cửa tắt đèn. 
Mạc Nhiên Nhiên bước ra ban công nhìn căn phòng tối bên cạnh, cô thở dài chán nản chính bản thân mình, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-canh-nha/184349/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.