Mạc Nhiên Nhiên nằm trên giường lười biếng vươn vai chào ngày mới, lúc tinh thần tỉnh táo lập tức nhận ra có điều cực kỳ sai trái. Cô ngồi bật dậy, hai mắt mở to nhìn thẳng về phía trước, đôi tay run rẩy kéo chăn ra, con ngươi căng thẳng nhìn xuống. 
Mạc Nhiên Nhiên rơi vào hoảng loạn, cô chỉ nhớ mỗi chuyện tối qua uống say, còn lại tất cả đều không nhớ rõ. Cô chưa từng để người trần đi ngủ, càng không thể quần áo tự động biến mất khỏi cơ thể, suy cho cùng chỉ có tên háo sắc kia đã lợi dụng cô say mà cưỡng bức. 
Ngẫm nghĩ truy ra thủ phạm không quá một phút ba mươi giây, Mạc Nhiên Nhiên giận dữ lao xuống giường tìm Từ Tuấn Vỹ tống đến đồn công an đòi lại trong sạch cho bản thân, dù cô có thật sự thích anh đến điên cuồng cũng không có nghĩa anh được quyền xâm phạm thân thể cô khi cô chưa cho phép. 
Chân Mạc Nhiên Nhiên vừa chạm mặt sàn đã không có sức mà ngã khuỵu nằm dài luôn ra sàn nhà. Đúng lúc cửa phòng cô bật mở, Từ Tuấn Vỹ đi vào nhìn cô, anh bỗng nhăn nhó chê bai. 
"Nhiên Nhiên, con gái con lứa đừng mới sáng đã khỏa thân khiêu gợi như vậy được không?" 
Mạc Nhiên Nhiên hoảng hốt vội chồm người kéo chăn đang rơi một nửa ra khỏi giường phủ cơ thể mình lại, một tay giữ chăn kéo cao lên cổ che chắn, một tay chống sàn đứng dậy. 
"Từ Tuấn Vỹ, tên lưu manh nhà anh, dám lợi dụng lúc em say giở trò mười tám cộng!" 
Trước thái độ kích động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-canh-nha/184347/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.