Đổng Tư Tư không thể nào ngờ rằng, buổi tối cô ta và Thân Trạch Thiên cùng rời khỏi sở cảnh sát; anh ta hẹn bạn đi trước, vậy mà cô ta lại bị bắt cóc.
Miếng vải đen trên mặt bị kéo xuống, trái tim đập cuồng loạn suốt quãng đường cuối cùng cũng bình ổn trở lại. Trong số những kẻ ở đây, người có phong thái khác biệt nhất chính là Thẩm Dực. Cô biết, ít nhất không cần lo lắng cho sự an toàn tính mạng của mình.
Thẩm Dực không nhìn cô ta, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Trước kia Đổng Tư Tư có vài lần nhìn thấy Thẩm Dực từ đằng xa, bên cạnh một người đàn ông như Kỷ Sâm vậy mà lại có nhân vật bắt mắt đến thế. Cô ta chưa từng tiếp xúc ở cự ly gần, vừa nãy cũng nhờ trông thấy cánh tay phải đầy sẹo của anh mới nhận ra.
Anh trói cô ta tới đây, đơn giản chỉ muốn cảnh cáo Thân Trạch Thiên, bởi vì thuốc ở hội sở LAX, bởi vì hành động ở phòng vệ sinh của nhà hàng món Quảng.
Đổng Tư Tư mỉm cười rất bình tĩnh và tự nhiên: “Anh Thẩm trói tôi tới đây, là có lời muốn chuyển cho Trạch Thiên sao?”. Cô ta tự cho rằng mình nói câu này rất thông minh ổn thỏa, nhưng dường như Thẩm Dực không thèm nghe, xem chừng hơi lơ đãng.
Đổng Tư Tư đã bao giờ bị coi thường như vậy, cô không phải là hạng đàn bà mềm yếu vô dụng. Cô ta nói tựa như uy hiếp, tựa như cảm tạ: “Cái chết của Khương Hiểu, tôi còn phải cảm ơn anh đấy”.
Nhưng Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/socrates-than-yeu/87451/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.