Chân Noãn tỉnh lại trong tiếng đánh nhau kịch liệt kéo dài của hai con người, tiếng đấm đá, tiếng gậy gỗ va nhau và tiếng thân người đập vào hòm rương tạo nên một mớ âm thanh hỗn độn. Toàn thân cô ướt đẫm, lạnh thấu xương. Cô vừa mở mắt đã thấy choáng váng đầu óc, sâu trong thân thể đau đớn như bị dùi sắc đâm xuyên.
Đây là một nơi vô cùng kỳ quái, chật hẹp và tù túng như chiếc lồng sắt. Đỉnh đầu và sàn nhà được phủ lên những đường kẻ sọc đan xen nhau, hai màu đen trắng đối lập rõ rệt. Mắt cô vừa chuyển hướng thì vô số đường sọc phía trước liền đong đưa, xoay tít rồi kéo dài.
Cô đứng dậy, cả thế giới bỗng chao đảo. Cô đang bị giam trong một chiếc lồng phủ tấm vải bạt sọc đen trắng, treo lên giữa không trung. Bốn phía bỗng nhiên yên tĩnh, trận đánh nhau ngừng lại như thể hai bên đều đã quá mệt mỏi.
Có người cầm gậy gỗ gõ vào lồng sắt, tiếng vang đinh tai nhức óc, một cái, hai cái…
Cô thét lên: “Đừng gõ nữa!”
Ba cái, bốn cái…
“Đừng gõ nữa!”
Cô nổi điên, nhào đến đập vào lồng sắt. Chiếc lồng đong đưa qua lại khiến đầu cô choáng váng hơn, những đường sọc trắng đen như dòng nước xoáy đang di chuyển trước mặt cô.
“Dừng tay!” Là giọng nói lạnh lùng của Thẩm Dực.
“Phim giả tình thật à?” Giọng nói xa lạ đến từ Tutor, “Biến dáng vẻ cô ta thành bạn gái trước kia của mày, kết quả là đã yêu thật rồi hả?”
Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/socrates-than-yeu/2009218/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.