“Thiên ka lại về nữa à?” - Nhấp 1 ngụm thứ nước xanh ng ọc trong veo, đầy mùi cồn, Dương Phong quay sang đưa tay lướt trên cơ thể một cô gái đang ngồi kế bên. Cô gái cũng đáp trả bằng những “ điệu vũ cơ thể”, liên tục làm những động tác khó cưỡng lại được.....
…..Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở đó. Dương Phong thảy hẳn một sấp tiền vào người cô gái, đặt một nụ hôn sâu lên môi rồi thì thầm vào tai cô gái ấy “Thay người đi“. Dù có hơi bất mãn, nhưng rốt cuộc, mục địch chính của những cô gái này lại là những cỗ máy “đi gom tiền“. Dương Phong cũng chỉ thế, chỉ hứng thú với những thứ không phải của mình và khó lấy nhất. Dù phải khó khăn mới có được món đồ ấy, Nhưng khi đó, nghiễm nhiên cảm giác sẽ trở nên vô cùng thích thú. Còn những người có thể chinh phục một cách dễ dàng như thế, thì không còn giá trị gì nữa cả…..
Nhìn hành động và thái độ của Dương Phong, Khang Luân cũng vẫn ngồi đấy, chỉ hơi cười mỉm một chút, Lạc Thiên thì đã đứng lên, nhẹ nhàng đưa tiền cho cô gái ngồi kế bên đã phục vụ rồi bước ra cửa “ Anh mày mà bị phát hiện tham gia mấy vụ này thì sự nghiệp coi như đi tong, về đây, sổ sách còn chất đống” - nói rồi anh bước ra cửa. Cuộc đời này càng kéo dài càng mệt mỏi, giết thời gian. Tất cả chỉ có thế....
“Dạo này với Du Y sao rồi?” - Khang Luân ngồi phía đối diện, cũng đã lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/socola-den/1983524/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.