Tức giận bỏ đi, Hàn Nhi đi về phía công viên rồi bỗng dưng chân nó khụy xuống. Vết thương lúc nãy vì không chú ý, cử động mạnh giờ đã rướm máu nhiều hơn, cọ xát với chiếc quần jean khiến nó cứ nhói nhói. Cũng phải kể, người nó hôm nay nhiều vết thương lắm rồi, trụ được đến giờ này quả là một chuyện khiến người khác phải giật mình
Cũng vừa phóng xe đi, rồi như cảm thấy điều gì đó, Dương Phong liền cho xe chạy ngược lại và thấy Hàn Nhi đang khụy dưới đất với đôi chân rướm máu, môi cắn chặt...Không hề suy nghĩ gì, Dương Phong lại xuống xe và nhấc bổng Hàn Nhi lên...
“Đúng như tôi nghĩ, cô chẳng làm gì nên hồn một lần”
“Bỏ xuống mau, tôi tính tiền đấy” - mặt Hàn Nhi hơi thoáng đỏ... tức giận, vùng vẫy nhưng dường như Dương Phong chằng hề có ý định thả nó xuống
“Tùy cô!!!”
Dương Phong ẵm Hàn Nhi rồi “ thảy” vào trong xe. Lòng cảm thấy một cảm giác lạ, bảo vệ cô gái này ư??? Không, không đời nào có chuyện đó…
Hàn Nhi cũng hết sức lực để ra khỏi xe nữa rồi, người nó mềm như bún, không thể điều khiển được nữa. Nó không thể nào cứ khụy xuống thế này được, còn bao nhiêu việc mà nó cần phải làm….Cứ thế suy nghĩ, nó đã chìm vào giấc ngủ với những cơn gió lạnh lơn man da thịt….
---------------------------------------
“Sao rồi?”
“Con nhỏ đó xỉu rồi”
“Cái gì, vậy giờ đang ở đâu hả?”
“Em đang chở vô bệnh viện”
“Bệnh viện nào?”
“Đa Khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/socola-den/1983512/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.