7.
Unite sẽ có một buổi hòa nhạc ở Bắc Kinh sau một tuần. Lịch trình của Phương Hoa vì thế rất bận rộn. Anh phải khởi hành đi Bắc Kinh sau 2 ngày nữa.
Đinh Lan có một hội nghị báo cáo công việc cuối năm, trùng vào ngày anh ấy khởi hành, lần này cô ấy không thể đi tiễn anh.
Phương Hoa bận tập luyện, phỏng vấn, còn Đinh Lan bận soạn tài liệu, làm bài thuyết trình. Họ gần như không gặp nhau trong 2 ngày.
Đinh Lan cố chấp để cửa cho anh. Thấy cô ấy vất vả với công việc, Phương Hoa bảo cô ấy đi ngủ trước, nhưng cô khăng khăng không chịu.
Dường như chỉ có đêm khuya bên nhau là những khoảnh khắc ngắn ngủi đoàn tụ.
Đêm trước lúc chia ly, Đinh Lan nhìn đồ đạc của Phương Hoa mãi, ước gì có thể mang cả nhà cho anh.
Phương Hoa nhìn cô vất vả, hơi buồn cười: “Anh đâu phải lần đầu đi công tác. Bên đó có nhân viên lo mọi thứ, thiếu gì thì mua. Em đừng lo lắng quá.”
“Anh sẽ ở bên đó bao lâu?” Đinh Lan nhìn quanh, thấy không còn gì để nhét vào nữa, buồn bã nói.
“Xong việc này, anh sẽ đón em về quê ăn Tết.” Phương Hoa đi tới, xoa đầu cô ấy: “Ngủ đi, mai em còn phải tham gia hội nghị.”
Đinh Lan thường ngủ rất ngoan, nhưng đêm nay lăn qua lăn lại không ngủ được. Vài lần muốn nói gì đó nhưng lại thôi, ngón tay nhẹ nhàng kéo áo ngủ của Phương Hoa.
“Không buồn ngủ à? Sao không ngủ?” Phương Hoa thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soc-va-bong-tuyet/3485913/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.