Edit + Beta: Hiron Khí gây tê ngọt ngào tràn ngập trong khoang cứu hộ. Sau khi xác nhận Vu Cẩn không bị thương nặng, thuốc mê được rút dần. Vu Cẩn lăn lộn trong khoang, lúc xoay vòng, lúc lộn nhào. Khoang cứu hộ được cần cẩu đưa lên cao, thả xuống khu vực tập kết, nhân viên công tác sẽ đồng loạt mở khoang. Vu Cẩn đập mạnh: "Bùm bụp!" Nhân viên hậu cần nghe thấy tiếng động, mở cửa khoang, thả Vu Cẩn ra. "Ồ, Tiểu Vu đấy à," anh ta cười chào hỏi: "Chúc mừng, lần này thứ hạng của cậu không tệ!" "Hửm? Cậu hỏi khoang của đồng đội à? Tuyển thủ Vệ ở kia..." Vu Cẩn vội vàng cảm ơn, nhân lúc không có ai, kéo khoang cứu hộ của đại ca ra ngoài. Lát nữa, sau khi mở khoang, các tuyển thủ sẽ được phỏng vấn, nếu Vệ nhỏ bị biên kịch bắt cóc, đưa ra trước camera, nhóc con tội nghiệp sẽ ngơ ngác, không biết làm sao... Vu Cẩn hít một hơi thật sâu, dùng sức đẩy. Khoang cứu hộ không hề nhúc nhích. Vu Cẩn dồn sức, tiếp tục đẩy. Khoang cứu hộ hơi lắc lư, nhưng chưa kịp đẩy vào góc khuất, đã có biên kịch thắc mắc: "Sao lại có người ở đó, ai đang lén lút lấy khoang cứu hộ vậy?" Vu Cẩn vội vàng dừng tay, giả vờ nhìn xung quanh, chống nạnh. "Không có gì đâu," phó đạo diễn nhìn một cái rồi nói: "Ồ, Tiểu Vu đang nghịch khoang đấy mà, lúc này các tuyển thủ vẫn còn trên đường, cứ để cậu ấy chơi một lát." Thấy mọi người không chú ý nữa, Vu Cẩn lập tức đẩy khoang của đại ca vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soc-sao-bao-la-show-tai-nang-co-ma/4572059/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.