Edit + Beta: Hiron  Thành Phù Không.  Ngày cuối cùng của lễ hội mùa thu náo nhiệt. Dưới tòa tháp Phù Không, màn sương hòa quyện với hương hoa, mùi thơm của đồ ăn và làn khói trắng của pháo hoa nhỏ.  Vu Cẩn ngoan ngoãn chờ trong phòng khám bệnh, tranh thủ lướt web. Tá Y nhận được hồi âm, cuối cùng cũng yên tâm sau ba ngày Vu Cẩn mất tích. Văn Lân chuyển tiếp cho Vu Cẩn rất nhiều bài viết từ các trang báo mạng.  "Từ thu sang đông là thời điểm cao điểm ngộ độc loại quả này", "10 địa điểm nhất định phải đến ở Phù Không", "Cảnh giác! Đừng click vào những bao lì xì này, có nguy cơ bị lừa bán", "Chia sẻ! Gặp nguy hiểm ở nước ngoài hãy gọi điện thoại khẩn cấp cho Bộ Ngoại giao Liên Bang", "Bạo hành gia đình? Giam cầm? Vụ án pháp lý xã hội ngày nay: Chú ý đến bảy thiếu niên mất tích!"  Vu Cẩn: "Cảm, cảm ơn anh Văn Lân..."  Văn Lân cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng kéo Vu Cẩn và thư ký Khúc vào cùng một nhóm chat, khoe khoang Tiểu Vu đang vui vẻ nhảy nhót.  Caesar hoàn toàn không nhận ra Vu Cẩn đã mất tích. Theo lịch sử trò chuyện, Caesar chỉ liên lạc với Vu Cẩn khi đến giờ ăn.  Caesar:  e  Caesar:  eeeeeeee  Caesar:  Awsl (anh sắp chết đói)  Vu Cẩn vội vàng đặt cho Caesar một suất ăn gia đình, giao hàng ngay lập tức. Lúc này, cửa phòng khám bệnh kẽo kẹt mở ra.  Bác sĩ tâm lý Chu Nam mỉm cười nhìn Vu Cẩn, đưa báo cáo sóng não cho cậu: "Không có vấn đề gì lớn. Hai tuần này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soc-sao-bao-la-show-tai-nang-co-ma/4572039/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.