Edit by tytydauphu on wattpad
Vu Cẩn cảm thấy mình đang bay!
Phía sau là mấy đối thủ bị chướng ngại vật cản đường, dưới chân là mấy trăm đôi mắt sáng quắc nhìn cậu —— giống như sân bóng rổ bị vây chặt như nêm ở trường học.
Hiệu trưởng PD cười tủm tỉm theo dõi, chủ nhiệm Huyết Cáp lắc đầu cảm khái, mắt cô giáo văn thể mỹ Ứng Tương Tương lóe sáng, bạn cùng trường reo hò ầm ĩ ——
Trong mắt Vu Cẩn chỉ có Vệ Thời.
Cưỡi gió bay đi, xao xuyến không biết vì sao.
Cách mặt đất 4m.
Vu Cẩn chợt buông tay.
Trong đầu tính toán đáp xuống trong tư thế quỳ một gối trước mặt đại ca, phải dùng động tác tiếp đất chuẩn nhất để giảm 65% lực va chạm, muốn đứng lên thật ung dung, nhẹ nhàng đến chỗ đại ca ——
Rìa khu vực thi đấu, cảm đám thực tập sinh đột nhiên trợn tròn mắt.
Huyết Cáp tiếp tục lắc đầu: "Ây da, Tiểu Vu à......"
Ánh mắt Vu Cẩn sắc bén, khí thế thẳng tiến không lùi bước.
Ứng Tương Tương bỗng nhiên che mắt lại.
Vu Cẩn không hề bị dao động, có vẻ đã nắm chắc thắng lợi —— cho đến khi cổ chân hơi lạnh.
Vu Cẩn quay ngoắt đầu lại, đồng tử co lại!
Dây leo ùn ùn lao tới từ bốn phương tám hướng, trói chặt từ mắt cá chân đến cổ thiếu niên, Vu Cẩn đang rơi xuống thì bị giật lại, đẩy lên. Dây leo không cắt vào da của Vu Cẩn nhưng lại để lại những vệt đỏ trên làn da trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soc-sao-bao-la-show-tai-nang-co-ma/2313445/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.