Giang Nhược Kiều mua vé xe về trường với tốc độ nhanh nhất.
Ngày nay, phương tiện giao thông rất phát triển, cũng có mấy chuyến tàu cao tốc chạy thẳng từ thành phố Khê đến Bắc Kinh, cả lộ trình mất chưa đến bốn tiếng đồng hồ.
Tình cảm cô dành cho căn nhà cũ này rất sâu nặng. Khi xưa, ông ngoại được đơn vị cấp cho căn nhà này, diện tích có thể sử dụng chưa đến năm mươi mét vuông. Có điều dù gì cũng là nhà cũ, không có thang máy nên mỗi ngày ông bà ngoại phải lên xuống cầu thang rất bất tiện. Người già cao tuổi nên ở căn hộ có thang máy thì sẽ tiện hơn, vì vậy mà Giang Nhược Kiều từng đi nhờ tư vấn. Căn nhà này đã được xây nhiều năm, vị trí khu vực quanh đây cũng không tốt lắm, nếu bán đi thì chỉ xấp xỉ số tiền cọc mua nhà mới mà thôi.
Giang Nhược Kiều đã tích cóp được một ít tiền, trước mắt cô đang mong giá nhà ở thành phố Khê đừng tăng mạnh. Cô đang cố gắng tiết kiệm đủ tiền để đổi sang một căn hộ có thang máy, rộng và sáng sủa hơn trước khi tốt nghiệp, như vậy ông bà ngoại về già cũng sẽ sống thoải mái hơn.
Trước đây, Giang Nhược Kiều cũng từng nghĩ tới chuyện đi làm gia sư.
Nhưng cô không có kiên nhẫn với con nít, cô cũng chẳng có khiếu làm giáo viên, cô biết giải đề nhưng không biết giảng sao cho học trò hiểu.
Giả sử giảng đi giảng lại nhiều lần mà đứa học sinh đó vẫn mơ mơ màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soc-hotboy-nha-ngheo-la-papa-cua-be/2640544/chuong-3.html