“Cha!!” Một tiếng rống to đầy giận dữ. 
Ta vội vàng hai tay ôm đầu ngồi xỗm trên mặt đất, tội nghiệp nói: “Cha biết sai rồi! Sẽ không dám … nữa!” 
“Thực sự không dám sao?!” 
“Đúng vậy đúng vậy!” 
“Nếu tái phạm thì như thế nào?!” 
“Lau bàn thêm một tháng nữa…” 
“Không được! Hai tháng!” 
“Hảo…” 
“Bất quá lần trước ngươi cũng nói như vậy!” 
“Lần này là thật sự! Ta tuyệt đối không dám!” 
“Ta còn có thể tin tưởng ngươi sao?!” 
“Đậu Đậu, tin cha thêm lần nữa đi.” Ta tội nghiệp dùng ánh mắt tang gia khuyển cầu xin thương xót nói. 
“Hừ!” Đậu Đậu tức giận đập bát đũa lên bàn: “Hiện tại có giải thích cũng chậm rồi! Không thể vãn hồi!” 
“Ô… Cái này gọi là đi một ngày đàng học một sàng khôn, cha cũng là vì muốn nhanh chóng trưởng thành a…” 
“Ít quỷ xả! Lấy canh đi!” 
“Là! Là!” Ta vội vàng chạy tới trù phòng đem món canh vẫn còn nóng hôi hổi đặt lên trên bàn. 
“Thay vì chửi! Không bằng ngẫm xem nên giải quyết như thế nào mới tốt!” Đậu Đậu bưng bánh mỳ tới, thở phì phì ngồi xuống ghế. 
Ta lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống một cái ghế khác, cúi đầu khom lưng lấy lòng nói: “Về phần vấn đề làm thế nào để giải quyết … Ta dựa hết vào Đậu Đậu ngươi …” 
“Vì cái gì ngươi tạo ra cục diện rối rắm rồi bắt ta phải đi thu dọn?!” 
Đậu Đậu vỗ thật mạnh lên bàn, ta vội vàng cầm bàn tay nhỏ bé của hắn nhẹ nhàng xoa: “Đánh vào Đậu Đậu thân, đau tại phụ thân tâm…” 
Trộm liếc mắt nhìn Đậu Đậu một cái, Đậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-vi-di/68836/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.