Ngọn núi xanh sâu trong ngự hoa viên, giai mộc kỳ hoa, thanh lưu vụ yên, một nam tử thân vận bố y lại anh vĩ bất phàm lấy sát làm vui đưa tay vẩy nước bên bờ thanh trì, gợi lên từng gợn sóng nhỏ. Hảo một bức tuấn nam hí thủy đồ (bức tranh mỹ nam vọc nước) thưởng tâm duyệt mục (cảnh đẹp ý vui)! Nếu như không nhìn đến gương mặt bầm xanh sưng lên của hắn.
“Hoàng Thượng, có nhớ nơi này hay không? Đây là nơi tại hạ lần đầu tiên gặp gỡ ngài.”
Cơ mặt ta thoáng co giật, khóe miệng cũng theo đó mà quỷ dị chuyển động: “Anh hùng, trước khi ôn chuyện cũ có thể cởi trói cho trẫm không?”
Đáng thương cho ta đường đường một ngôi cữu ngũ chí tôn giờ đây lại bị trói gô, một đầu dây khác còn nằm trong tay tên thích khách chết tiệt kia. Hắn còn cố tình bày ra tư thế bạn cũ ôn chuyện, vẻ mặt trầm mê trong vãng sự (chuyện đã qua).
“Vấn đề là, nếu tại hạ cởi trói cho Hoàng Thượng, Hoàng Thượng sẽ lập tức chuồn mất.”
“Vô nghĩa! Cấm cung xưa nay nào có chuyện hy hữu như thế này xảy ra! Như thế nào lại để ngươi nói đến là đến! Trở về không cắt chức Kiều Vô Ky là không được mà!” Ta tức giận bất bình nói: “Còn ngươi lại có chuyện gì nữa? Không phải đã thả ngươi đi rồi sao? Đồng lõa cũng thả, ngựa cũng chuẩn bị hảo cho ngươi! Ngươi cư nhiên trở lại đây còn bắt cóc trẫm! Độc trong người trẫm đã giải, ngươi còn có chuyện gì a?!”
Người nọ hắc hắc cười: “Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-vi-di/68829/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.