Mà Bùi Thế Củ ngồi một bên lại nhẹ nhàng gật đầu, khuôn mặt gầy gò lộ ra vẻ tán thưởng nhưng không nói một lời.
Trên xe ngựa này có ba người.
Đó là Bùi Thế Củ phụng chiếu đi tuần tra Lĩnh Nam và Trường Tôn Thuận Đức.
Mà Ngụy Chinh vẻ mặt nghiêm túc, ngồi trước mặt Trường Tôn Thuận Đức và Bùi Thế Củ tất nhiên cấp bậc còn kém hơn một chút.
Hắn phụng mệnh của Lý Kiến Thành, tiến về phía Giao châu tìm gặp Lý NgônKhánh, điều tra thái độ của Lý Ngôn Khánh. Mà trong đội ngũ khâm sai hắn cũng là một thành viên ít nói. Ngụy Chinh ngồi yên, đôi mày nhíu chặt,giống như đang suy nghĩ điều gì. Lại nói Ngụy Chinh với Lý Ngôn Khánhcũng không xa lạ gì. Từ lúc thiên hạ còn chưa rung chuyển thì Ngụy Chinh đã từng nghe nói tới tên tuổi của Lý Ngôn Khánh.
Sau đó hắn tìmnơi nương tựa tại Ngõa Cưỡng, lĩnh giáo đủ loại thủ đoạn của Lý NgônKhánh, trong nội tâm đã cực kỳ kính nể đối phương. Thậm chí có thể dùnghai chữ tôn sùng để hình dung. Thân là sĩ tử hàn môn, hắn đối với hànhvi thiết lập Kỳ Lân quán của Lý Ngôn Khánh tại Củng huyện đặc biệt cảmkích, hơn nữa vào lúc các anh hào đều tranh giành giang sơn, cũng chỉ có Lý Ngôn Khánh mới một mực chấn hưng giáo dục như vậy.
Chỉ tiếclà ngay lúc đó tuy Lý Ngôn Khánh tuy thanh danh vang dội nhưng dù luậntuổi tác, xuất thân đều không đủ để tranh dành giang sơn. Chính bởinguyên nhân này nên Ngụy Chinh cuối cùng mới lựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966287/quyen-10-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.