Mạch Tử Trọng không nhịn được cười, quả nhiên là phong cách của Lý Ngôn Khánh…
Không động thì thôi, một khi khẽ động thì như lôi đình. Tên này quả nhiên làyêu nghiệt, mỗi một bước đều tính toán tinh tường, thậm chí ngay cả thời cơ phục binh xuất hiện, cũng nắm giữ khéo léo. Bên mình vừa phấn chấnlại, lại gặp phải đả kích chính diện. Bọn người Hùng Khoát Hải dùng khỏe ứng mệt, còn mình thì sao…sớm đã trở thành vô cùng mỏi mệt. Chiến haylà trốn? Một lần nữa Mạch Tử Trọng rơi vào tình thế lưỡng nan. Nhìn thấy những quân sĩ của mình vừa vực dậy chút sĩ khí, trong nháy mắt lại trởvề dáng vẻ ban đầu, rối rắm trong lòng, thực sự khó lòng nói hết.
- Hùng Hắc Tử, chớ có càn rỡ, mỗ gia chiến một trận với ngươi.
Năm đó khi ở Hắc Thạch Quan, Hùng Khoát Hải là giáo úy trong quân, còn Mạch Tử Trọng là Ưng Kích Lang Tương, xem như là cấp trên của Hùng KhoátHải. Hai người cũng không xa lạ gì nhau. Khi ở Cao Ly đã từng kề vaichiến đấu, Mạch Tử Trọng biết rõ lợi hại của Hùng Khoát Hải, cũng biếtrõ tên này là một kẻ giết người không chớp mắt.
Hắn không muốndây dưa với Hùng Khoát Hải, nhưng cũng không thể không dây dưa. Cục diện trước mắt, không tiến tức lui, không còn lựa chọn nào khác. Mạch TửTrọng là người thẳng tính, hơn nữa có chút bướng bỉnh.
Nếu đãquyết định giết bằng được, như vậy hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng thayđổi chủ động khiêu chiến, ít nhất có thể kích thích sĩ khí bên mình.Buông mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966230/quyen-9-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.