Mạch Tử Trọng suy nghĩ, cảm thấy lời này tựa hồ cũng có đạo lý.
- Đã như vậy, truyền lệnh kêu binh sĩ tìm chỗ trú mưa, nghỉ ngơi một lát.
Trận mưa này có lẽ sẽ không kéo dài quá lâu, đợi sau khi tạnh mưa, lại tiếptục lên đường…Đúng rồi, đồ quân nhu trên xe tập trung lại một chỗ, lưumột nhóm người ở lại trông coi. Sau khi trở về thành Tuyên Hoá, lại phái người tới lấy về.
Con đường lầy lội như vậy, nếu trên xe chấtquá nhiều quân nhu, thật sự rất khó gia tăng tốc độ. Dù sao nơi này cách Tuyên Hoá không quá xa, lưu những người này lại trông coi, có lẽ khôngxảy ra vấn đề.
Sau khi quân lệnh truyền xuống, binh mã lập tứcđình chỉ tiến lên, nhưng rất nhiều binh sĩ thậm chí không đi tìm chỗtránh mưa, trực tiếp kê tấm chắn lót dưới người, ngồi lên trên mặt đấtlầy lội. Xem ra, mọi người thật sự rất mệt mỏi. Mạch Tử Trọng lắc đầu,bất đắc dĩ thở dài một hơi, trong lòng hắn không thể không bội phục thủđoạn của Lý Ngôn Khánh …Không uổng phí một binh sĩ nào lại có thể khiếnmình chật vật như vậy. Cũng may anh vợ Vũ Văn Thành Đô ở Tuyên Hoá đãkhám phá ra mánh khóe của Lý Ngôn Khánh, nếu không mình không những mấtđi hang ổ, mà những binh tướng nhà mình, nếu làm không tốt cũng sẽ tánloạn.
Dù sao, binh sĩ Tuyên Hoá phần lớn là chiêu mộ từ dân bảnđịa. Nếu quả thật Lý Ngôn Khánh chiếm cứ Tuyên Hoá, hậu quả kia thậtđúng là không thể lường được.
- Kêu mọi người tìm chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966228/quyen-9-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.