Lý Ngôn Khánh cười to.
- Chị dâu, Tử Trọng và ta có tình đồngmôn, năm đó cùng nhau vào sinh ra tử ở Cao Ly. Chị dâu đọc thi thư, cũng biết được “Tần Phong - Vô y.”
Ta há lại có thể vứt bỏ tình cảmđồng môn của chúng ta hay sao? Tử Trọng có đại tài, văn võ song toàn.Điều này có thể nhìn ra được từ đủ loại thủ đoạn mà hắn thống trị Ungchâu, ta mặc dù bất tài, nhưng cũng là An Nam Đại đô đốc, Ngũ châu kinhphủ sử, lẽ nào có thể làm tổn hại đến tính mạng của bậc hiền tài như TửTrọng?
Lý Ngôn Khánh nói rất chân tình, khiến trái tim của Vũ Văn Phượng cũng đập thình thịch.
Nói thật, ai lại muốn tự nguyện chui đầu chịu chết? Nếu có thể còn sống,nàng đương nhiên nguyện ý lựa chọn. Những lời Lý Ngôn Khánh đã nói cũngkhông sai, Lý Đường chính là số trời đã định, Tùy Dương sớm đã diệtvong. Về phần triều đình Tùy Thất huyện Tiền Đường…Hiện tại mọi thứ đãthay đổi, Lý Ngôn Khánh là tôn thất Lý Đường, lại là đương kim danh sĩ,giữa hắn và Mạch Tử Trọng cũng không có cừu hận gì, trước đây còn từngkề vai chiến đấu.
Có hắn bảo vệ, sau này Tử Trọng có thể Đông Sơn tái khởi, xây dựng lại Mạch gia, Vũ Văn gia, không phải không có khảnăng. Trong lúc nhất thời, một chút tín niệm còn sót lại của Vũ VănPhượng cũng dần dần nhạt bớt. Nàng cười khổ một tiếng, ngẩng đầu lênnói:
- Việc này quá trọng đại, để ta nghĩ lại.
Chiến đấugiữa Vũ Văn Thành Đô và Hùng Khoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966225/quyen-9-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.