Lý Ngôn Khánh lần đầu nghe thấy Lý Uyên và Lý Huyền Phách còn có một đoạn chuyện như vậy.
Lý Uyên khoát tay với Lý Ngôn Khánh rồi thấp giọng nói:
- Vừa rồi ngươi thề thốt phủ nhận cô chắc chắn sẽ quyết tâm lấy đầu trên cổ của ngươi.
Dưỡng Chân, cô biết ngươi không thích Đột Quyết, kỳ thật cô cũng không thích.
Nhưng ngồi trên ngôi vị hoàng đế những chuyện mà cô cần phải cân nhắc ngươikhông thể minh bạch được, nói thật là từ khi Lạc Dương thu phục lại, côđã thấy thiên hạ này liên tục nhiều năm chiến loạn, trộm cướp khắp nơi,nếu không phải A Sử Na Đốt Tâm vương vị bất ổn thì Trung Nguyên lại cóchiến hỏa.
Được rồi chuyện này cứ vậy mà bỏ qua đi, tuy nhiên sau này ngươi gặp chuyện cần phải suy nghĩ, tuyệt đối không được làm bậy.
- Thần biết tội, thần sợ rồi không dám làm bậy nữa.
Lý Uyên đưa tay vỗ vỗ đầu của Lý Ngôn Khánh.
- Ngươi đừng có lừa gạt người khác, ngươi sáu tuổi đã dám giết người có gì mà sợ?
Lý Uyên nói xong quay người rời đi.
Lý Ngôn Khánh vội vàng đuổi theo, cẩn thận đi theo sau lưng của hắn.
- Trước đó vài ngày, Tần vương đã hiến cho cô Bình Nam thập nhất sách.
Trong lòng Lý Ngôn Khánh thầm kinh ngạc, hắn ngẩng đầu nhìn lại Lý Uyên.
Nhưng Lý Uyên thì giống như không để ý tới hắn vậy:
- Tần vương nói Giang Nam nhị Tiêu đều có tâm kế nhìn thì như liên hợp kỳ thực là bằng mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966175/quyen-9-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.