Hắn nhìn xung quanh sau đó thò tay kéo Lý Ngôn Khánh tới bên cạnh rồi hạ giọng nói:
- Tề vương ta và ngươi là huynh đệ, xưa nay ta đối với thái tử rất ngưỡng mộ, đúng là ta đã đáp ứng thái tử nhưng hôm nay xem ra không thể tiếntới.
- Chuyện này vì sao vậy?
- Tề vương chẳng lẽ còn chưa biết?
- Biết chuyện gì?
- Ta vừa nhận được tin tức, sứ giả Đột Quyết mấy ngày nữa sẽ tới Trường An.
Chút nữa bệ hạ sẽ mời thái tử tới nghị sự, nếu như uống tới say khướt thì không phải khiến cho bệ hạ tức giận sao?
- Tề vương mau mau trở về nói với thái tử điện hạ mau thương nghị ra mộtchương trình, chớ để bệ hạ hỏi thì không trả lời được, tiểu vương phảilập tức tới Hồng Lư dịch quán xem có thể tìm hiểu tin tức gì không,chuyện ăn uống hôm nay tạm bỏ đi, chính sự quan trọng hơn.
Lý Nguyên Cát bình thường sống phóng túng nhưng cũng không phải là người không hiểu nặng nhẹ.
Hắn biến sắc, vội vàng chắp tay nói.
- Tình ý lần này của vương huynh ta chắc chắn sẽ chuyển cáo tới thái tử điện hạ.
Đưa mắt nhìn Lý Nguyên Cát rời đi, Ngôn Khánh bất đắc dĩ cười khổ một tiếng.
Nói thật ở trong thành Trường An không khoái hoạt bằng ở Lạc Dương, nhữngthứ khác không nói, chỉ nguyên chuyện đứng bên phe nào đã khiến chongười ta cảm thấy đau đầu, hiện tại hắn khó có thể ở chung với Lý ThếDân, còn Lý Kiến Thành thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966135/quyen-9-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.