Lý Ngôn Khánh mỉm cười gật đầu:
- Thời gian một năm đúng là làm khó hắn.
- Nói với Sài công tiền trả thù lao ta sẽ ở Trường An tận lực phối hợp với hắn, hắn cần phải nhanh chóng hoàn thành bố cục.
Thẩm Quang đứng dậy thấp giọng tuân lệnh sau đó lui ra khỏi phòng.
Ngôn Khánh ngồi ở trên án thư, thở dài một hơi sau đó ngửa mặt lên trời nằm xuống trên giường.
Trong lòng hắn có một dây cung rung động ngày càng mãnh liệt.
Không cầm quyền thì không biết được vẻ đẹp của nó, một đế vương tay cầm mười vạn đại quân ra lệnh một tiếng ngàn vạn cái đầu đều rơi xuống đất, bây giờ biến thành một tiêu dao vương gia không chút thực quyền chênh lệch dĩ nhiên là rất lớn.
Nếu như không làm qua chư hầu làm một tiêu dao vương gia là kết cục mà Lý Ngôn Khánh hi vọng nhất.
Nhưng mà đã làm chư hầu bây giờ làm quần thần không có thực quyền hắn làm sao có thể thoải mái được.
Trên đường đi hắn suy nghĩ rất nhiều cân nhắc cũng rất nhiều.
Ở Trường An đững vững gót chan sau đó việc cần phải làm còn rất nhiều rất nhiều.
Ngồi dậy trong chốc lát Lý Ngôn Khánh có cảm giác hơi mệt mỏi.
Lý Ngôn Khánh chuẩn bị trở về nghỉ ngơi thì Lương Lão Thực đã rũ cánh tay ở ngoài cửa khẽ nói:
- Vương gia, Trường An phái sứ giả tới, nói là có chuyện quan trọng cầu kiến.
Ngôn Khánh khẽ giật mình bước ra khỏi phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2966120/quyen-9-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.